Gã cũng biết mình vừa làm con dâu đau nên chưa dám mạnh bạo, cứ nhẹ nhàng rút ra rồi lại đâm vào lút cán. Loan khẽ bảo:
– Lần nào cũng như đi ăn cướp ấy… chậm một tí thì chết à…
Người đàn ông tên Sơn nọ cười đáp:
– Ai bảo con dâu bố đẹp như vậy…
– Thôi đi… con bây giờ đâu còn trẻ trung gì nữa…
– Vẫn đẹp lắm… vẫn khiến bố thòm thèm là được…
Gã lại tìm đến môi con dâu hôn lần nữa, Loan để im một lúc rồi đẩy ra, miệng khẽ hỏi:
– Bố thấy cháu dâu của bố thế nào…
Sơn hơi ngẩn ra giây lát rồi hỏi lại:
– Cái Thủy ấy à… sao tự dưng lại hỏi thế…
– Thì cứ trả lời đi…
Gã ngẫm nghĩ giây lát rồi đáp:
– Ừm… rất ngoan… rất đẹp… đẹp hơn cả hoa hậu ấy…
Loan chăm chú nhìn bố chồng một chút, thế rồi nàng nhẹ nhàng hỏi:
– Vậy… có muốn hưởng thụ đứa cháu dâu xinh đẹp của bố không…
Sơn tròn mắt nhìn con dâu, gã lại ngây ra một lát rồi hỏi:
– Là sao cơ… bố không hiểu…
Loan đánh nhẹ gã một cái rồi bảo:
– Là làm tình với nó chứ còn sao nữa… thế mà cũng hỏi…
Gã tự nhiên thấy nhộn nhạo hết cả người vội đáp:
– Nhưng sao tự nhiên lại…
Loan lạnh nhạt đáp:
– Con không thích nó.
Trước đây Loan đã từng vì gia cảnh của mình mà bị người khác xem thường, nếu không đánh đổi thân xác thì chưa biết bây giờ nàng sẽ ra sao nữa. Đó là lý do Trinh gọi Đạt “con trai ơi”.
– Anh biết yêu và thèm đàn bà năm mấy tuổi? – Trinh hỏi.
– Hình như sớm lắm thì phải. Thế rồi nhân lúc con dâu mất cảnh giác Điền bỗng ngồi thẳng dậy,nát lồn hai tay nhanh như chớp tốc váy nàng lên.
Vẫn là màu xanh nước biển, hình như là cùng bộ với cái áo lót kia.